fredag 27 juli 2018

NHÀ BÊN ĐỒI (5)


Nghe tiếng chân Hải bước bên thềm cửa. Diệu ngẩng lên nhìn. Hải ôm một vòng tay mấy chai nước lớn nhỏ nhiều màu và một tay cầm hai ly nhựa, anh nói:
- Hôm qua, anh mua thêm những chai nước này, để trong mấy ngày trời nóng vừa làm sân vừa uống. Em thường ưa uống thứ nào, cứ uống. Chai này là nước lọc, còn đây là nước suối. Những chai có màu này là...
- Nước các loại quả ép, đúng không anh?
- Đúng. Nhưng anh chưa uống thử loại nào. Mới tinh đấy. Bạn anh có lần nói, uống thứ nước nào hoặc ăn thức ăn nào, nhận biết trong người dễ chịu, khỏe hẳn lên thì thứ nước uống hay thức ăn vừa thưởng thức hợp và tốt với riêng mình. Em có tin không?
- Em uống nước đun sôi để nguội quen rồi, thảng hoặc thêm một ít nước cốt chanh, và bỏ vào vài viên đá lạnh. Em sống quen đơn giản thế. Nhưng, rất có thể, các thứ nước này tốt cho sức khỏe và tiện dùng. Để hôm nao em uống thử, rồi em sẽ nói tin hay không tin. Kìa, sao anh lại nhìn em, anh cười?
- Anh cảm thấy khó nói ra những điều anh vừa nghĩ. Quen biết em chưa lâu, nhưng anh học thêm được nơi em nhiều điều mới. Thật đấy!
Diệu cười:
- Anh biết không? Mỗi khi bố em được mẹ em khen, bố em bảo: "Thôi, Bà đừng có đưa tôi lên 'tầu bay giấy'!
- "Tầu bay giấy" là cái gì?
- Ôi, cái anh này. 'Tầu bay giấy', nghĩa bóng ngụ ý là khen quá mức. Thế nhưng, nghĩa đen là "đưa lên báo".
- À, anh hiểu rồi. Ngày trước, người ta gọi báo chí là 'tầu bay giấy'. Hay nhỉ! Nhưng Diệu này, anh còn muốn hỏi thêm.
- Anh cứ việc hỏi.
Hải cười vui:
- Anh muốn biết, khi bố em khen mẹ em, bố em nói như thế nào?
- Bố em bảo: "Cái bà này, chuyện ở đẩu ở đâu cũng biết. Để bà làm nghề phóng viên thì cả làng. cả phố rủ nhau kéo đến đầy nhà này để nghe bà "kể hành kể tỏi", kể hết việc trên trời kể tới việc dưới đất. Thiệt tình!".
- Em có tài kể hay nhỉ. Sau này... Ồ, lúc này nghĩ đến có thể còn quá sớm. Rất may anh có những ngày sống gần Diệu. Ngày mai...
- Ngày mai anh và em chẳng còn gặp nhau nữa rồi, anh Hải ạ. Anh và em sắp chia tay nhau.
- Kìa, em nói sao, Diệu? - Hải buông rơi chai nước cầm trên tay.
- Em nói thật mà. Sáng nay, em đến Sở làm. Em làm chừng một giờ, bỗng nhiên chị em điện thoại đến. Chị nói, em phải lên giúp chị gấp, việc cần. Liền sau đó, em xin nghỉ vài ngày nơi Sở làm. Cũng may, hiện nay Sở ít việc nên em được nơi làm ưng thuận. Em đã đặt vé, nhưng gần tối mới có một chuyến đến nhà chị. Những thứ này em mua khi qua phố, để hôm nay anh khỏi nấu nướng.
Diệu ngừng nói, cô nhìn giờ trong chiếc điện thoại cầm tay:
- Đến giờ em cần ra ga xe lửa. Em chúc anh ở lại luôn khỏe, vui.
- Diệu, sao em không nói trước để anh biết?-
- Hình như... em nhìn thấy, trong khóe mắt anh ngấn lệ. Thôi, đừng buồn anh nhé. Mấy ngày nữa em sẽ về. Tạm biệt anh !

(còn tiếp)

VVHP

Inga kommentarer:

Skicka en kommentar