truyện ngắn
Nhà Bên Đồi
Khoảng sân sau căn hộ hai phòng dành cho độc thân, nơi Hải vừa chuyển vào ở, vẫn còn nhiều việc phải làm. Gần hai năm trước, Hải ghi danh xin nhà trong vùng, nhưng anh chờ mãi vẫn chưa đến lượt. Theo thông lệ, nếu trong dãy nhà có người chuyển đi, ngày ấy mới có người được chuyển vào ở. Dịp may đến với Hải vào lần cuối, khi anh đến Sở Nhà Đất - nơi chuyên trách về chỗ ̉ở dân cư trong vùng.
Hiện thời cơ may đến với những người xin nơi ở mới gần như rất thấp, bởi tại nơi đây, số gia đình chuyển đi vùng khác rất ít, còn người ghi danh xin nhà mới nhiều thêm sau mỗi tuần mỗi tháng. Biết thế, nhưng Hải không nản lòng. Hàng tháng anh cố dành thời giờ đến Sở Nhà Đất, thành thử nhân viên và trưởng phòng cấp nhà mỗi lần thoáng thấy bóng dáng Hải, họ cũng có phần ái ngại cho cảnh sống chưa ổn định của anh. Còn Hải, sau mỗi lần ngồi chờ đến số gọi vào gặp, anh sống trong khoảnh khắc hy vọng thì ít, còn nỗi lo hẫng hụt cứ đeo đuổi anh chẳng rời.
Khác hẳn vài lần gặp trước, trong lần gặp cuối, ông trưởng phòng trợ giúp nhà ở vừa thoáng nhìn gương mặt có bộ râu mép của Hải, ông mỉm cười với vẻ mến khách. Ông mời Hải ngồi và kéo ngăn bàn lấy ra bản chính quyết định cấp nhà. Ông nói đại khái, "Rất may cho anh hôm nay vừa có người trả nhà. Và may hơn nữa, anh đến đúng lúc. Giấy nhận nhà đây, mời anh ký tên vào. Tôi được biết hãng xưởng anh làm gần vùng đồi này. Đây là dịp tốt đến với anh. Ở nơi này, xa thành phố lớn nhưng đời sống dễ chịu, cảnh thiên nhiên vùng đồi núi những tháng hè này mát mẻ lắm! "
Hai ngày sau, khi mặt trời vừa mọc, Hải thức dậy, anh gom gọn áo quần cùng vài ngăn giấy đựng sách báo, băng đĩa nhạc - 'tài sản' thời mới bước vào đời - để vừa nơi sau ghế lái và lên đường, quên tuốt việc đổ xăng để đến nơi ở mới.
(còn tiếp)
VVHP
Inga kommentarer:
Skicka en kommentar