söndag 22 juli 2018

NHÀ BÊN ĐỒI (4)


Nhìn những giọt mồ hôi lấm tấm trên trán cô gái đứng gần bên, Hải cười:
- Trông Diệu hôm nay có vẻ hơi khác thường. Hai tuần trước, ở chỗ ngang dốc, anh gặp một cô gái. Ồ, thật khó nói hết những điều anh còn nghĩ chưa ra.

Diệu cười vui vẻ, cô thoáng nhớ lại chuyện cũ:
- May là hôm đó anh nói "hết xăng". Anh mà nói "hết tiền", kể như...
- Kể như làm sao?
- Em nói đùa vui thôi. Nhớ lại lúc người ta kêu "hết!". Em thấy cái anh này trông tội nghiệp làm sao.
- Em cũng biết nói trêu anh, hử?
Diệu cười, những giọt mồ hôi vẫn lấm tấm đọng trên gương mặt có đôi má ửng hồng khiến Hải đứng sững trong giây lát, lần đầu tiên trong đời anh cảm nhận được vẻ đẹp của những giọt mồ hôi lấm tấm...
- Em nói thật mà.
Nhìn ánh nắng trải dài thêm trên sân, Hải nói:
- Đứng lâu ở ngoài nắng nóng không hợp với anh. Hai tuần rồi, anh sửa qua góc sân đúng vào mấy ngày nắng gắt, nên người anh cũng hơi oải. Chúng ta vào chỗ mát ngồi. Anh vào nhà lấy chai nước lạnh ra uống nhé.
Diệu mỉm cười, gật đầu bằng lòng đúng theo lời Hải nói. Lâu nay cô sống xa người thân, sau ngày tình cờ gặp Hải, Diệu cảm thấy đỡ cô đơn hơn. Những niềm vui thường đến với Diệu mỗi khi cô nghĩ về Hải.
Nơi góc sân có chiếc bàn và hai ghế dùng ngoài trời. Một người quen trong dãy nhà nói với Diệu về chủ hộ trước, nay ông dọn về ở với người bà con nên trả lại nhà, bàn ghế cũ ngoài sân là của  chủ trước căn hộ để lại. Nhà Hải ở tầng dưới, nằm gần giữa đường dốc. Căn hộ ở cuối dãy nhà, mảnh sân nhỏ bỏ hoang lâu ngày chẳng thấy một cây hoa mọc, còn hàng dậu gỗ gần lối rẽ vào nay đến lúc cần sang sửa lại. Diệu nhìn quanh sân và cô nhớ đến tiệm bán cây mới ngày nào cô vừa đến.

(còn tiếp)

VVHP   

Inga kommentarer:

Skicka en kommentar