kỷ niệm thật nhiều (3)
hoa vườn nhà
Đợi chờ đến chủ nhật, tôi mới có dịp thuận tiện gặp lại anh bạn thân thiết. Lẽ dĩ nhiên là cần phôn đến anh trước, để 'chắc ăn'. Ở bên này, dù là bạn bè thân quen, muốn tìm gặp để nói vui vài chuyện vãn, nên hỏi thăm qua điện thoại, để biết bạn có rảnh, và điều quan trọng nữa cần phải biết, liệu hiện nay, 'bà chúa sơn lâm' của bạn có hậm hực gì không?
May quá! Nhận được anh báo tin tốt lành: "Bả biến mất tiêu từ sáng, Nghe nói hôm nay, có vài tiệm quần áo và giầy dép tại khu thương mãi bán giảm giá. Trời! Hên cho tụi mình quá ha..." Gia đình anh mới chuyển đến một nơi ở mới, gần một đường nhánh bên phố chính. Nhà anh ở tầng hai, diện tích nhà ở vừa phải. Anh nói, anh ưa nơi ở mới này, vì "nhà có một khoảng hiên xinh xinh, có màu xanh của cây lá. Trong nơi hiên rộng chừng hai mét vuông, anh đặt một chiếc bàn, và vài chiếc ghế, có thêm mấy chậu cây mới mua. Hôm ăn mừng chuyển vào nhà mới, anh có mời vài bạn thiết và tôi đến dự, đại để nhân ngày vui, hát hò kiểu ta hát ta nghe. Tuy thế, hôm ấy cũng có vài tình khúc nhạc tây nhạc ta - được cảm hứng thêm lời mới - và nhất là kèm theo vài lon bia giúp thêm sức để hò hát, mặt mũi ai cũng tưng bừng và thỏa mãn.
Gần trưa, bạn tôi đợi tôi trước cửa lối vào khu nhà của gia đình anh. Vì cửa vào chính có ổ khoá riêng chỉ những người trong lô nhà đó dùng, nên anh phải xuống để dẫn tôi vào. Hôm đó, bên cạnh bậc thang lối lên tầng hai, có một gia đình nuôi một con mèo, và con mèo béo tốt này ngồi lặng lẽ bên thành cửa sổ nhìn hai chúng tôi không một chút chớp mắt.
Trước lúc đến gặp anh, tôi đã nghĩ sẽ hỏi anh về chuyện tuần trước anh bỏ lửng. Trong dịp chuyện vãn ấy, những chữ "khăn gói, ruột tượng" giữa hai chúng tôi chưa đến hồi kết. Anh chỉ nói phớt qua, còn tôi chưa kịp nói hết. Theo hiểu biết của tôi lúc này, "khăn gói, ruột tượng" hay "khăn gói, quả mướp" là hình ảnh đôi khi được dùng trong văn chương, trong tuồng tích hát cổ, diễn tả cảnh lên đường chia biệt. Còn về hình thể "khăn gói quả mướp" hoặc "khăn gói ruột tượng" như thế nào, quả thực tôi chỉ biết lơ mơ...
Vậy mà, lúc này đây, nhìn thấy con mèo ngồi bên thành cửa sổ, tôi quên khuấy dự định sẽ hỏi anh lúc trước. Còn anh, nét mặt có vẻ thích thú khi nhìn thấy con mèo có bộ lông mượt đẹp mắt. Anh nói:
- Cái giống mèo này nó lanh chân lắm!
Và rồi gặp dịp, anh kể liên hồi về chuyện mèo. Anh kể tiếp lúc hai chúng tôi đã bước vào nhà, và kể đến khi anh và tôi ngồi yên chỗ nơi hiên nhỏ đầy nắng mới, anh vẫn còn nói về chuyện các loại mèo. Nào là mèo mướp, mèo trắng, mèo tam thể, mèo vàng...
Đưa tay cầm ấm trà rót vào các chén tuần nước đầu xong, anh vui vẻ hỏi tôi:
- Đấy, vừa rồi tôi kể anh nghe về mấy loại mèo tôi đã gặp. Nhưng theo anh, mèo mướp đẹp hay mèo tam thể đẹp?
Ngay lúc đó, tôi thấy bà xã của anh bất thần xuất hiện nơi cửa bước ra ngoài hiên. Vì anh ngồi quay lưng ra phía cửa nên chẳng thể nào nhìn thấy "bả". Tôi vờ ho khan một tiếng nhỏ để anh biết. Nhưng hỡi ôi! Đang còn hứng khởi với các chuyện về mèo, và có lẽ đang đà trớn, anh cười híc híc và hỏi tôi, giọng cảm khoái nồng nhiệt và anh cho chạy nốt đoạn cuối cuốn phim:
- Này, mắt của mèo mướp có cái đẹp khó tả lắm. Còn mắt mèo tam thể có ánh màu lóng lánh không thể nào chê được. Tôi đã vài lần được nhìn ngắm. Trời ơi! Nó nhìn tôi đăm đăm và tôi cũng nhìn nó. Anh có biết không? Mèo tam thể giống tây mà, mùi nước hoa thơm nức!
"Thật là chẳng còn biết đoạn sau ra sao nữa", tôi nghĩ thầm, thực sự thấy khó nói lời nào trong lúc này và đứng dậy. Khi đó, hai mắt 'chúa sơn lâm' đã long sòng sọc. Mãi một lúc sau, trong bầu không khi bỗng nhiên nóng lạnh bất thường đó, tôi đành phải vừa khẽ ho vừa nói lời tạm biệt.
Vân Võ Hoài Phương
Bài cũ 2010 / bổ túc 2017
Inga kommentarer:
Skicka en kommentar