torsdag 7 november 2019

Dành tặng những tâm hồn yêu thích Thơ (4)



ÁO LỤA HÀ ĐÔNG
YOUR DRESS OF WHITE SILK

( Trình bày theo thể song ngữ mong đem lại
ít nhiều cảm nhận tươi mới với bạn yêu thơ xa gần. )
**
Nắng Saigon anh đi mà chợt mát
 Bởi vì em mặc áo lụa Hà Đông
Anh vẫn yêu màu áo ấy vô cùng
Thơ của anh vẫn còn nguyên lụa trắng

Tho Saigon is hot I myself am cool
Because you wore your dress of white silk from Ha Dong
Oh how I love even now that bright color
And still even now my poems are white silk 

Anh vẫn nhớ em ngồi đây, tóc ngắn
Mà mùa thu dài lắm ở chung quanh
Linh hồn anh vội vã vẽ chân dung
Bày vội vã vào trong hồn mở cửa

I remember still now you seated here, you hair short
As the autumn was long, it surrounded us then
My soul swififly, hastily, painting you form
Hastily graving it deep in soul 

Gặp một bữa anh đã mừng một bữa
Gặp hai hôm thành nhị hỷ của tâm hồn
Thơ học trò anh chất lại thành non
Và đôi mắt ngất ngây thành chất rượu

A day I encountered you was a day of joy
And meeting you twice was pure ecstacy
My peurile poems stacked up in a pile
Your eyes, young, wide open, were wine to my soul

Em không nói đã nghe từng giai điệu
Em chưa nhìn mà đã rộng trời xanh
Anh đã trông lên bằng đôi mắt chung tình
Với tay trắng em vào thơ diễm tuyệt

You did not speak, but I heard your voice
You looked not at me yet you made the sky mine
I saw you with eyes of a love without end
And your arms of white my poems became

Em chợt đến, chợt đi, anh vẫn biết
Trời chợt mưa, chợt nắng chẳng vì đâu
Nhưng sao đi mà không bảo gì nhau
Để anh gọi, tiếng thơ buồn vọng lại

You comings, you goings, I knew them all
Tho the sun and the rain were nothing to me
But why didn ́t we share when we came when we left
I might have spoken what sad poems retain

Để anh giận mắt anh nhìn vụng dại
Giận thơ anh đã nói chẳng nên lời
Em đi rồi, sám hối chạy trên môi
Những ngày tháng trên vai buồn bỗng nặng

How I glared, silently, form the corner of my eye
In poems, not aloud, my anger I spoke
And then you were gone, regert came to my lips
And the days and the weeks were weights crushing me

Em ở đâu, hỡi mùa thu tóc ngắn
Giữ hộ anh màu áo lụa Hà Đông
Anh vẫn yêu màu áo ấy vô cùng
Giữ hộ anh bài thơ tình lụa trắng

Wherever you are, in long autumns of short hair
Retain for me that white silk from Ha Dong
Oh how I love even now that bright color
And retain in my poems those love-poems of white silk

NGUYÊN SA  ( 1931-1998 )

( Bài thơ ÁO LỤA HÀ ĐÔNG, bản chuyển ngữ của
tạp chí TỰ DO / FRIHETEN; Mùa Đông / Vinter 1996.


Thi Sĩ Nguyên Sa và Vợ 
( Hình: Internet )