onsdag 30 oktober 2019

Dành tặng những tâm hồn ưa thích Thơ

Dành tặng những tâm hồn ưa thích Thơ

                        **


              Tình già

  Hai mươi bốn năm xưa, 
            một đêm trời vừa gió lại vừa mưa,
  Dưới ngọn đèn mờ, trong gian nhà nhỏ,  
            hai cái đầu xanh kề nhau than thở :
  - "Ôi! đôi ta, tình thương nhau thì vẫn nặng,
              mà lấy nhau hẳn đà không đặng.
  Để đến nỗi tình trước phụ sau,
                chi bằng sớm liệu mà buông nhau !"
  - "Hay! Nói mới bạc làm sao chớ !
                Buông nhau làm sao cho nỡ ?
  Thương được chừng nào hay chừng ấy,
                 chẳng qua Ông Trời bắt đôi ta phải vậy.
  Ta là nhân ngãi, đâu phải vợ chồng mà tính việc thủy chung !"

  *
  
  Hai mươi bốn năm sau,
  tình cờ đất khách gặp nhau.
  Đôi cái đầu đều bạc.
  Nếu chẳng quen lung, đố có nhìn ra được ?
  Ôn chuyện cũ mà thôi.
  Liếc đưa nhau đi rồi !
  Con mắt còn có đuôi."

  PHAN KHÔI
    (1887-1959)
                       
                                 
 


onsdag 23 oktober 2019

Dành tặng những tâm hồn ưa thích Thơ

Dành tặng những tâm hồn ưa thích Thơ

**
Tuyết Mai .. Mai Tuyết

*
Tuyết Mai

Mai tuyết tranh xuân vị khẳng hàng
Tao nhân gác bút phí bình chương.
Mai tu tốn tuyết tam phân bạch,
Tuyết khước thân mai nhất đoạn trường.
Hữu mai vô tuyết bất tinh thần,
Hữu tuyết vô thi tục liễu nhân.
Nhật mộ thi thành thiên hựu tuyết,
Dữ mai tính tuyết thập phần xuân.

LƯ MAI PHA

*
Mai Tuyết

Mai tuyết giành xuân vẫn chẳng nhường,
Thi nhân gác bút uổng văn chương.
Mai nên nhún tuyết ba phần trắng,
Tuyết lại thua mai một chút hương.
Có mai không tuyết kém tinh thần,
Có tuyết không thơ người khó khăn.
Chiều tắt thơ nên trời lại tuyết,
Cùng mai cộng tác vẹn toàn xuân.

HUYỀN THANH LỮ dịch
( Trích XUÂN THU Thi Tuyển )

Huyền Thanh Lữ
Tính danh : Lê Hòa
Hiệu : Huyền Thanh Lữ
Sinh năm 1937 Hà Đông
Cử nhân Giáo Khoa Văn Chương Việt Hán
- Chủ bút Nguyệt San Dân Văn

måndag 21 oktober 2019

Dành tặng những tâm hồn ưa thích Thơ


Dành tặng những tâm hồn ưa thích Thơ

                   **

ĐÔI MẮT EM TRONG SÁNG

Đôi mắt em trong sáng, hồn anh đen xám

Em đi rồi, ngọn lửa hồng tắt ngấm
Có tình ca quốc tế và cây đàn vĩ cầm
Tùy theo rung cảm, em có thể ca ngâm.

Em đi rồi anh biến thành băng giá

Em trở về, lửa sáng lóa đê mê
Anh khát vọng
Như ranh giới thu qua trông ngóng xuân về
Nới rộng ra, để múa ca thỏa chí
Tình khúc mê ly, ta tận ý yêu đương.

Em trở về, rồi bỏ anh giữa đường

Đêm mùa thu dường như ta đốt cháy
Gió táp điên rồ trên dấu tích máu xương
Khi gió lộng
Anh chờn vờn dấu chân em mất hướng
Em tận cùng, anh dõi theo vọng ngưỡng
bằng yêu thương cuồng nhiệt tuổi thanh xuân.

Erik Axel Karlfeldt

Thi sĩ Thụy Điển- Nobel 1931

* ( "Đôi mắt em trong sáng", thơ E. Axel Karlfeldt;
       Hồng Cương sưu tầm và phỏng dịch. Đã đăng trên trang 
       "Chùm Thơ Nobel - Kỷ niệm 100 năm Giải Nobel 1901-2001";
        tạp chí Tự Do / Friheten. )

                                ERIK AXEL KARLFELDT (1864-1931)